VŨNG TÀU - BIỂN XANH CÁT VÀNGThời gian: 2 ngày 1 đêmKhởi hành : Hàng ngàyĐi về bằng xe du lịch đời mới
VŨNG TÀU - BIỂN XANH CÁT VÀNGThời gian: 2 ngày 1 đêmKhởi hành : Hàng ngàyĐi về bằng xe du lịch đời mới
Tham quan biển Vũng Tàu bằng xe điện không những tiện lợi mà còn mang đến những trải nghiệm thú vị cho du khách. Trước hết phải kể đến việc bạn có nhiều thời gian ngắm cảnh hơn và tận hưởng những giây phút thoải mái khi đắm mình vào làn gió biển mát rượi.
Ngoài ra, khi thuê xe điện Vũng Tàu thì bạn sẽ được đưa đón tận nơi nên không phải dò đường và phơi nắng quá nhiều so với việc sử dụng xe máy hoặc xe đạp.
Một điểm cộng khác là dịch vụ du lịch bằng xe điện luôn nhận được tích cực từ du khách. Nhất là việc việc đội ngũ tài xế và nhân viên rất niềm nở và nhiệt tình cung cấp thông tin trên suốt chặng đường.
Trên đây là những thông tin thú vị về xe điện Vũng Tàu mà Thổ Địa Vi Vu muốn gửi đến bạn. Nếu bạn muốn tận hưởng sự thư thả ngắm nhìn thành phố biển thì nên thuê loại phương tiện này. Chắc chắn sẽ không làm bạn thất vọng đâu.
Kể về một chuyến du lịch đáng nhớ về thành phố biển Vũng Tàu
Mỗi chuyến đi đều mang lại cho chúng ta những hiểu biết mới, những trải nghiệm mới mẻ, giúp tâm hồn vui vẻ và gắn kết tình cảm gia đình. Trong kì nghỉ hè vừa qua, gia đình tôi đã có một chuyến đi du lịch về thành phố biển Vũng Tàu. Chuyến đi đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc, đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ mãi.
Một ngày trước khi đi, khi nghe được tin đi du lịch, tôi liền chạy đi chuẩn bị rất là nhiều thứ để đem theo. Thằng Hùng, em trai tôi cũng tất bật đi mua kính lặn, áo phao, súng bắn nước và mấy thứ linh tinh khác nữa. Tôi cũng tìm thấy trong đóng đồ cũ bộ đồ bơi hình siêu nhân đã mua từ mấy năm trước. Tuy nó đã cũ nhưng vẫn còn khá tốt nên tôi quyết định mang theo.
Đúng 6 giờ sáng, xe lăn bánh xuất phát hướng về Vũng Tàu. Sau khoảng hơn 30 phút, xe ra khỏi thành phố. Từ Sài Gòn đi Vũng Tàu mất khoảng gần 2 tiếng. Tuyến đường này ba đã đi lại nhiều lần, quen đường nên chạy khá nhanh. Tôi mơ màng nhìn những hàng cây cao su hai bên đường chạy dài bất tận. Lấp lóa sau tán lá, ánh mặt trời rực rỡ bắt đầu ló rạng. Bình minh trên tán rừng cao su thật đẹp. Mặt trời lúc ẩn lúc hiện như chơi trò trốn tìm rồi từ từ vượt ra khỏi tán cây, chiếu sáng rực rỡ trên bầu trời.
Sau khi đi một chặng đường dài, cuối cùng chúng tôi cũng đến nơi. Cánh cổng chào với dòng chữ rất lớn: “THÀNH PHỐ BÀ RỊA – VŨNG TÀU KÍNH CHÀO QUÝ KHÁCH” hiện ra trước mắt. Thằng Hùng háo hức quá, nó nhoài đầu tới phía trước ngắm nhìn say mê. Lần đầu tiên nó được đi Vũng Tàu nên vui quá.
Chưa vội vào thành phố, ba đánh xe đến quán ăn Long Hương nổi tiếng với món bánh canh nức danh khắp vùng. Quả thực, món bánh canh quán Long Hương ngon hơn cả tin đồn. Sự hòa quyện giữa chất liệu và mùi vị có thể nói là hoàn hảo. Tôi đã ăn một bữa no nê. Đến khi rời đi, dư vị của nước lèo vẫn còn rân ran mãi nơi đầu lưỡi.
Sau bữa ăn, ba đưa cả nhà đi nhận phòng ở một khách sạn ngay cạnh bờ biển. Khách sạn có cả hồ bơi và khu ghế nằm tự do. Tôi không biết diễn tả như thế nào cho hết được nỗi vui sướng ở trong lòng. Nhìn thấy bãi biển xanh lăn tăn con sóng mà tôi muốn nhảy xuống ngay lập tức. Thằng Hùng nhanh chóng ôm lấy phao hơi, tôi cũng kịp mặc vào bộ đồ bơi siêu nhân, rồi hai anh em chạy xuống biển vùng vẫy thoả thích. Nước biển mát rười rượi sảng khoái vô cùng.
Sau hai hai giờ bơi lội, rượt đuổi đến mệt lử, ba mẹ gọi anh em tôi lên bờ ăn trưa. Trên bàn ăn, dưới tán ô che, ba mẹ đã chuẩn bị sẵn một bàn ăn thịnh soạn, đầy ắp hải sản. Món tôm hùm chấm muối ớt ngọt lừ là món tôi thích nhất hôm ấy. Ăn xong, tôi nằm ngủ một giấc và mơ thấy ác mộng nên đã giật mình dậy. Sợ quá! Chắc là do quá thích thú, lại thêm tắm nước lạnh rồi nằm dưới trời nóng nên mơ ngủ thôi. Lúc đó, tôi nhìn ra xung quanh thì cả gia đình đều đã đi đâu hết mà đồ đạc vẫn ở ngay đó. Thì ra, ba mẹ và thằng Hùng đang tắm biển và chơi trò chọi bóng nước hết sức vui nhộn. Tôi liền chạy thật nhanh ra biển để tham gia vào chơi cùng gia đình và chơi rất vui, rất thích thú, quên hết cả mệt mỏi. Tới 3 giờ rưỡi chiều, cả nhà vào khách sạn tắm rửa và nghỉ ngơi.
Buổi tối, gia đình tôi chuẩn bị đi ăn lẩu tại quán lẩu có tên là “LẨU CÁ ĐUỐI VŨNG TÀU – 7 LƯỢM”. Tại đó, gia đình tôi được thưởng thức rất nhiều món ngon. Đầu bếp thật là tài tình, chỉ từ một con cá đuối mà làm được rất nhiều món ngon, mùi hương của lẩu thơm lừng phủ đầy quán. Những ai chỉ cần chạy ngang qua quán thôi là đã muốn chạy thật nhanh vào ăn rồi.
Ngày hôm sau, gia đình tôi đi đến ngọn hải đăng Vũng Tàu. Nhìn thấy ngon hải đăng cao lừng lững là tôi muốn bỏ cuộc luôn nhưng vì đã đến là phải lên nên tôi phải cố. Lối đi lên ngọn hải đăng khá là hoang vu và yên tĩnh, có nhiều cây cối che phủ. Lên được tới ngon hải đăng, thật bất ngờ, một quang cảnh biển trời rộng lớn hiện ra trước mắt. Tôi dang tay, mặt ngửa lên trời, mắt nhắm lại thơi thả đón nhận và tận hưởng những con gió biển mát lạnh từ khơi thổi vào rồi từ từ mở mắt ra ngắm nhìn. Quả thực, đứng trên này khác hẳn khi đứng ở bờ biển. Không khí nhẹ nhàng, thanh thoát, không gian trầm lắng, ánh mắt có thể nhìn ra rất xa, bao quát toàn cảnh thành phố và biển cả. Tôi muốn hét lên một tiếng thật to để thể hiện sự vui sướng nhưng sợ phá tan sự tĩnh lặng nên thôi.
Sau ngọn hải đăng Vũng Tàu, tiếp đến là tượng Chúa Kitô. Muốn lên được đỉnh núi để tham quan, tôi và gia đình đã đi dọc theo những bậc thang gần như là 800 bậc. Đã đến thì ngại gì xông pha. Tôi lại tiếp tục chinh phục đỉnh cao. Hai bên lối đi có đầy màu sắc của những bông hoa và màu xanh của những hàng cây từ chân núi lên đến đỉnh. Đây được coi như là thử thách cho những ai muốn khám phá cảnh đẹp từ nơi cao nhất của thành phố.
Khi leo lên tới đỉnh, nhìn tượng Chúa to lớn, tôi thấy như mình bị thu nhỏ lại như một người tí hon. Ở trên đỉnh núi, tôi đưa mát ngắm nhìn hình ảnh tuyệt đẹp của thành phố Vũng Tàu. Mẹ tranh thủ chụp một vài bức hình cả gia đình để làm kỷ niệm đáng nhớ cho chuyến đi này. Khi đứng trên vai tượng Chúa Kitô, nhìn xuống dưới chân núi, cảm giác rất sợ và như là mình đang rơi xuống không chừng. Nhưng đó chỉ là cảm giác khi đứng ở nơi chênh vênh thôi.
Sau khi lên tượng Chúa tham quan, tôi và gia đình còn đi tham quan rất nhiều chỗ như là: Mũi Nghinh Phong, Đồi con heo,… và còn rất nhiều địa điểm thú vị khác nữa. Đến nơi đâu, tôi cũng phát hiện ra bao điều mới lạ mà trước đây, dẫu có tưởng tượng phong phú đến cỡ nào cũng không thể hình dung ra nổi. Phải đi, phải tìm đến, phải tận mắt chứng kiến, chúng ta mới cảm nhận hết vẻ đẹp và những điều kì diệu trong thế giới này.
Ngày hôm sau, cả gia đình chuẩn bị đi về sau một chuyến du lịch đầy thú vị. Tôi đã được tham quan rất nhiều địa điểm, cảnh đẹp và những làn gió mát rượi vào buổi sáng sớm và nhất là hiểu hơn về thành phố biển Vũng Tàu xinh đẹp này. Tôi coi đây là một chuyến đi du lịch, tham quan đầy kỉ niệm và đáng nhớ nhất của tôi.
Kể lại chuyến đi đến thành phố biển Vũng Tàu đã để lại cho em nhiều suy nghĩ và tình cảm tốt đẹp.
Vậy là năm học đã đến hồi kết thúc, đa số các bạn đều được học sinh khá giỏi nên háo hức chờ ngày tổng kết và cũng nhân dịp đó nhà trường tổ chức một buổi đi chơi ở thành phố biển Vũng Tàu để khuyến khích các bạn học tốt hơn trong năm học tới.
Đúng sáu giờ sáng, chúng tôi đã tập trung đầy đủ trước sân trường với những cái va-li và cái rét dìu dịu, không khí trong lành đã làm cho chúng tôi đỡ buồn ngủ. Các bạn với những bộ quần áo nổi bật, miệng cười nói vui vẻ làm cho ngôi trường tràn ngập mọi âm thanh. Hai xe khách to đã đậu sẵn ở trước cổng trường, một tiếng còi từ thầy phụ trách vang lên. Chúng tôi xếp hàng theo đúng tổ đã được phân chia, thầy dặn dò vài điều rồi tất cả chúng tôi bước ra xe.
Xe bắt đầu chuyển bánh bon bon chạy trên con đường từ Thành phố Hồ Chí Minh đến Vũng Tàu, gió ban mai thổi vào khiến ai cũng thấy sảng khoái. Trên đường đi các bài hát sinh hoạt đều được cất lên từ thầy tổng phụ trách, mọi người vẫn hay gọi thầy là cuốn từ điển về các bài hát sinh hoạt, các trò chơi dân gian. Vì thế, lúc nào xe chúng tôi cũng rộn ràng. Tiếp đó chúng tôi chơi trò hát chắp vần các từ a và ô, trò chơi tuy giản dị nhưng cũng rất hài hước, sôi nổi. Có tiếng thông báo từ thầy Tổng phụ trách “đúng hai mươi phút nữa chúng ta sẽ tới thành phố Vũng Tàu, trò chơi hát vần kết thúc”.
Tôi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Hai hàng cây xanh với những bồn hoa nôi đuôi nhau chạy dài theo con đường. Tôi chợt nghĩ lại vào buổi tối hôm trước ngày đi chơi tôi cảm thấy hồi hộp và lo lắng, sợ trễ giờ xe nên tôi đã vặn đi vặn lại cái đồng hồ hẹn giờ sợ mình ngủ quên, tôi còn dặn mẹ đánh thức tôi dậy nữa. Đột nhiên xe dừng lại, tôi theo các bạn bước xuống xe, trước mắt tôi hiện ra các cây tùng dương cao vút, xanh rì. Tất cả chúng tôi đều ngạc nhiên thốt lên: “Chao ôi! Sao mà đẹp thế?”.
Chúng tôi được đưa tới một nơi để cất đồ, tôi cảm nhận thây vị mặn của biển cả, và những cơn gió mát từ đại dương thổi vào. Sau một tiếng thu xếp, chúng tôi đi ăn cơm trưa. Đúng mười một giờ ba mươi phút, chúng tôi tập trung đầy đủ để thầy tổng phụ trách phố biến các trò chơi trước khi chúng tôi xuống biển. Chúng tôi có khoảng mười lăm phút để thay đồ. Chúng tôi ào xuống bãi tắm. Nước biển mặn chát, những con sóng nhấp nhô ở ngoài khơi, khi vào bờ tung bọt trắng xóa. Cát mịn màng dưới chân, những con còng chạy tung tăng trên mặt cát.
Tắm biển chán chúng tôi nắm tay nhau thành vòng tròn năm người để chơi nhảy sòng. Sau những phút đùa giỡn với sóng biển, chúng tôi ngồi trên bãi cát để chơi các trò chơi như đổ nước vào chai, kéo co nhưng tôi thích nhất là trò chơi xây lâu đài trên cát. Các lâu đài với những thành quách do chúng tôi thi công đã hoàn thành. Sóng biển vẫn giăng hàng giắt tay nhau vào bờ. Có những con sóng tò mò cố trườn vào để dạo quanh chiêm ngưỡng những tòa lâu đài của chúng tôi. Một con sóng tinh quái và nghịch ngợm bất ngờ tràn vào xóa tan lâu đài trên cát của chúng tôi. Cả bọn nhìn đông cát bằng ánh mắt tiếc rẻ.
Bỗng tôi nhận thấy một ánh sáng lóe lên, hình như có ai đó đang chụp hình chúng tôi. Chúng tôi nháy mắt với nhau và đồng loạt quay lại tạt nước vào người đang chụp lén. Thấy đã trừng trị được “người không mời mà đến”, chúng tôi quay lại nhìn. Thì ra thủ phạm không ai khác đó chính là thầy tôi. Nhìn thầy ướt sũng, mặt đứa nào cũng sợ sệt, cả bọn lấm lét nhìn thầy lí nhí xin lỗi. Thầy vui vẻ nói: “Thấy các em chơi vui quá thầy định chụp vài tẩm để làm kỉ niệm, nào ngờ”! Cả bọn xấu hổ đỏ bừng mặt. Trên mặt biển những chiếc ca nô chạy xẹt qua để lại phía sau một vệt nước trắng xóa, tôi bỗng ao ước được một lần ngồi trên chiếc ca nô ây đế được ra ngoài xa hơn để ngắm cảnh đại dương.
Chúng tôi lên tắm nước ngọt, thay đồ và lên xe tiếp tục tham quan một sô nơi. Chúng tôi ghé vào rừng Bạch Dinh để tham quan khu rừng cây với những lá thu vàng. Cả rừng chỉ có một loài cây đặc biệt. Tham quan xong chúng tôi lên xe trở về nhà, trong lúc mọi người đang thả hồn ngắm biển lần cuối thì thầy giáo hét lên “Mỹ Nhân Ngư” làm chúng tôi giật mình, tôi liên tưởng ngay tới câu chuyện nàng tiên cá. Khách du lịch hai bên đường đi dạo khi thây chúng tôi vẫy tay chào họ cũng vui vẻ chào lại.
Thế là ngày vui chơi giải trí đã kết thúc. Chúng tôi rất vui vẻ vì được du ngoạn một nơi thật lí thú, ai cũng thấy tiếc. Tôi ước giá thời gian có thể ngừng trôi để chúng tôi được sông mãi trong những giờ phút vui vẻ như thế mãi. Một chuyến đi cực kì lí thú và bổ ích, tôi đã học hỏi được rất nhiều thứ từ chuyến đi này. Thành phố biển Vũng Tàu đã để lại trong lòng tôi ân tượng thật khó quên. Nếu có dịp nhất định tôi sẽ trở lại thăm nơi đây một lần nữa, nhưng để làm được điều đó thì trong năm học tới tôi phải luôn cố gắng học hành thật tốt, đạt được kết quả cao.